Tôi năm nay 32 tuổi, đã có nhà, có xe, công việc kinh doanh khá thuận lợi. Quan trọng là không thể không nhắc tới hàng tá mối tình vắt vai. Nói không ngoa chứ số lượng người yêu cũ của tôi còn nhiều hơn cả số móc trong tủ quần áo của tôi nữa, chưa kể những mối tôi tán tỉnh, vui chơi qua đường, FBW, ONS hay quen đâu đó trên dưới 1 tuần.
Tôi chưa muốn lấy vợ, tôi cũng không phải không có bồ, chỉ là tôi vẫn đang tận hưởng cuộc sống độc thân tự do tự tại này. Quan trọng là tôi thấy vui với điều đó. Hôm nay trời mưa lạnh, bỏ mặc các em gái cứ nheo nhéo gọi tôi sang “chăm sóc” thì tôi ngồi đây, gõ những dòng này, chiêm nghiệm lại cuộc đời tôi trong 32 mùa lúa chín cho các anh em đồng dâm. Hi vọng anh em đọc với tâm thế hoan hỉ, rút được kinh nghiệm cho bản thân, đặc biệt là không khịa tôi vì ai cũng có những thời tuổi trẻ “đáng nhớ”.

Chương 1: Cứ ngỡ là gà ai ngờ lại là thóc
Tôi và chị gặp nhau khi tôi mới 17 tuổi. Hồi đó tôi là cậu nhóc học sinh cấp 3. Các bạn đừng nghĩ tôi ăn chơi lêu lổng nhé, tôi rất chăm học và cũng là một tay cơ có số trong trường. Hồi ấy cha mẹ, thầy cô kỳ vọng ở tôi khá nhiều.
Năm cuối mà, ôn thi đại học cũng vất vả chứ. Tôi hay ghé vào siêu thị gần nhà – nơi mà chị làm việc – để mua sting, mua nước tăng lực, đôi khi là cái bánh…
Do hay phải thức khuya ôn bài, nên cứ tầm 10, 11h tối là tôi lại đói, tôi thường ghé qua siêu thị tầm đó. Tôi vẫn nhớ như in hôm đó là một buổi tối mưa tầm tã, siêu thị khá vắng khách. Và lúc đó mới 9h30 tối, tôi là vị khách cuối cùng chị tiếp đón và đóng cửa ra về. Lạ thay, xe chị lại bị hỏng lốp. Vâng các bạn nghĩ xem, trời thì mưa bão, xe thì hỏng, chị như một con mèo con ánh mắt tội nghiệp nhìn tôi.
Tuy vậy tôi mới chỉ là cậu bé nít ranh 17 tuổi, tôi làm gì được hơn cho chị ý đâu. Chị lại mở cửa siêu thị, cho xe vào đó, và quyết định lên kho ngủ. Nhưng chị nói với tôi, chị sợ chuột và cũng sợ ma nên không dám ở lại một mình, đề nghị tôi ở lại cùng chị cho đỡ sợ.

Sẵn lòng trắc ẩn trong người, tôi nhanh trí gọi điện về cho mẹ báo là đi ôn bài bên nhà bạn. Và dĩ nhiên bố mẹ tôi tuyệt đối tin tưởng tôi nên không hề nghi ngờ gì cả. Và đêm ấy, trôi qua rất bình lặng, tôi mất chưa mất trinh các cụ ạ, mặc dù thú thật lần đầu được qua đêm cùng gái, một đứa thanh niên mới lớn như tôi cũng có chút raoj rực, nhưng ngoài sờ chân chị ra, tôi chưa dám sơ múi gì cả.
Mãi sau này, khi yêu nhau rồi, tôi mới biết, thì ra chị cố tình chọc thủng lốp xe, chị cũng cố tình đóng cửa hàng sớm. Quy định là 23h mới được đóng cửa, mà chị đã giả bộ ốm để xin quản lý được đóng cửa sớm vì siêu thị chị làm là dạng mini, chỉ có mình chị đứng quầy.
Chương 2: Tình phí trong các buổi hẹn hò – nhật ký tán gái nhớ đời
Và rồi sau đêm định mệnh ấy, chị rất mến tôi, tôi cũng có cả tình hơn về người con gái ấy. Thân hình tuy không bốc lửa nhưng lại khá cao ráo và trắng trẻo. Đôi khi nhìn chị xếp hàng vào quầy, những giọt mồ hôi rơi từ chán xuống má rồi cằm, rồi cổ chị cũng đủ để khiến tôi nuốt nước miếng ừng ực.

Vì là vẫn đang còn là học sinh nên hầu như những buổi hẹn hò của chúng tôi chỉ là những quán ăn bình dân, công viên hay quán trà đá ven đường. Hầu hết đều là chị trả, còn tôi, thi thoảng tôi sẽ mua tặng chị kẹp tóc, giàu hơn chút là cái khăn. Tôi còn nhớ, tôi còn phải xin dư ra cả chục buổi học thêm mới đủ tiền mua tặng chị một thỏi son, chị xúc động lắm. Tôi cũng hạnh phúc thay.
Sau vụ đó, tôi cũng bị mẹ phát hiện vì thấy tôi ăn diện hơn, cũng chểnh mảng học hành, và đặc biệt hay xin tiền học thêm hơn trước. Tôi bị mẹ gọi điện hỏi thẳng thầy giáo dạy thêm của tôi. Ông thầy nói “tôi đã nghỉ học ở đây lâu rồi”. Thôi xong, vậy là chấm hết rồi đúng không, tất cả là số không. Tôi bị ăn trận đòn nhừ tử, nhưng vẫn không quyết nói ra người con gái ấy – người con gái tôi yêu.
Chương 3: Ai rồi cũng khác
Những thứ hạnh phúc thì thường không được bao lâu. Quen nhau được khoảng 2 tháng, chị đem lòng thích một anh đi phân khối lớn, hay ghé siêu thị mini của chị mua chai nước để đi tập gym mỗi chiều. Và rồi chị lạnh nhạt với tôi.
Trái tim tôi tan vỡ chứ, mối tình đầu của tôi. Đến nỗi tôi bỏ ăn, bỏ học người thẫn thờ như trên mây. Hồi đó tôi m65, từ 60kg xuống còn 54kg trong 2 tuần. Sau này, tôi quyết tâm học giỏi, đẹp trai và thành công hơn ông anh zai kia để trả thù chị.
Tôi lao vào ôn thi đại học dù cách thời điểm thi chỉ còn 6 tuần. Kết quả là tôi vẫn trượt đại học. Nhưng cũng nhờ đó, tôi đi học nghề và ra đời sớm. Tiếp cận được nhiều người, nhiều ngành nghề nên cũng quen được kha khá em. Trình độ tán gái của tôi cũng đạt cỡ đai đen chứ đùa. Hiện tại tôi không cần phải tán mà gái họ từ tìm đến tôi nhờ vào duyên ăn nói của chính mình.
Về phần chị, sau cũng quen ông anh tập gym kia, nhưng rồi cũng bị anh ấy đá, bởi anh ấy chỉ coi chị là bình phong, chứ anh yêu ông PT của anh ấy ở phòng tập mất rồi. Trò đời mà.
Tôi xin kết thúc cái nhật ký tán gái sương sương của mình tới đây. Ở những serris sau, tôi sẽ kể tường tận hơn những mối tình tôi quen sau này. Đừng quên ghé thăm Ghepdoi để tìm cho mình những người bạn tâm giao nhé. Tôi cũng thường xuyên lên đây kết bạn bốn phương và hẹn hò uy tín. Chúc các bạn sẽ không còn cô đơn. Còn tôi, tôi phải đi chiều lòng “các em gái” của tôi đây.